Lời Chúa Giêsu qua Tin Mừng hôm nay, Mác-cô 9: 38-48, thật đáng để cho chúng ta những người tin theo Ngài suy nghĩ về niềm tin của mình.
Ông Gioan, một trong nhóm mười hai môn đệ, đến trình báo cho Chúa Giêsu biết là có một người không thuộc nhóm các ông nhưng đã nhân danh của Thầy mà trừ quỷ và các ông đã ngăn cấm người ấy làm như vậy. Nhưng Chúa Giê su đã không bằng lòng với cách hành xử của các ông. Ngài nói:
"Đừng ngăn cấm y, vì chẳng ai có thể nhân danh Thầy mà làm phép lạ, rồi liền đó lại nói xấu Thầy.” (Mc 9:39)
Khi Chúa Giêsu bảo các môn đệ đừng ngăn cấm người khác nhân danh Ngài mà trừ quỷ, Ngài dường như chuẩn bị tinh thần cho các ông cho công cuộc truyền giáo mà các ông sẽ lãnh nhận chính từ Thầy Chí Thánh của các ông. Quả thật, trước khi về trời ngự bên hữu của Thiên Chúa Cha, Chúa Giêsu đã trao quyền giảng dạy Tin Mừng cho mọi người.
Người nói với các ông: "Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo. Ai tin và chịu phép rửa, sẽ được cứu độ; còn ai không tin, thì sẽ bị kết án. Đây là những dấu lạ sẽ đi theo những ai có lòng tin: nhân danh Thầy, họ sẽ trừ được quỷ, sẽ nói được những tiếng mới lạ. Họ sẽ cầm được rắn, và dù có uống nhằm thuốc độc, thì cũng chẳng sao. Và nếu họ đặt tay trên những người bệnh, thì những người này sẽ được mạnh khoẻ." Nói xong, Chúa Giê-su được đưa lên trời và ngự bên hữu Thiên Chúa. Còn các Tông Đồ thì ra đi rao giảng khắp nơi, có Chúa cùng hoạt động với các ông, và dùng những dấu lạ kèm theo mà xác nhận lời các ông rao giảng. (Mc 16: 15-20)
Vâng, ơn cứu độ, niềm vui được làm con Thiên Chúa và được sống trong ơn nghĩa của Ngài được trao ban cho tất cả mọi người.
Chúa Giêsu cũng đã dạy các môn đệ của Ngài về tư cách và lối sống của người có niềm tin vào Ngài. Để được gọi là người môn đệ của Chúa Giêsu thì những người tin theo Ngài:
Phải có niềm tin vào Ngài.
Phải sống trọn vẹn với Ngài.
Phải sống tốt trong mọi nghịch cảnh.
Phải sống niềm tin vào Thiên Chúa của mình.
Phải nên gương sáng cho những người chưa có niềm tin vào Thiên Chúa.
Phải có đời sống tốt lành thánh thiện.
Phải tránh trở thành nguyên cớ cho người khác mất đức tin và phạm tội.